Mẹ Nguyễn Thị Thanh Nhàn và bé Nguyễn Văn Hiệu

Tham gia cuộc thi phải viết lại cảm nhậm về một năm qua cùng con trai làm nên kỳ tích. Nhưng thật sự mẹ là dân kỹ sư nên ko giỏi văn chương cho lắm. Suy nghĩ mãi mẹ cũng ko biết phải viết như thế nào cho thật hay. Mẹ đành viết theo cảm xúc của mẹ lúc này khi nghĩ về con yêu vậy. Một năm trôi qua thật là nhanh. Chàng trai tháng mười hai của ba mẹ cũng lớn khôn thay đổi từng ngày. Năm vừa qua là một năm đầy kỳ tích của con trai mẹ. Từ biết bò, biết đi, biết chạy, biết nhảy, biết nói bi bô. Rồi biết hát. Biết vẽ những nét nghệch nghoạc. Hạnh phúc nhất của ba mẹ là khi con yêu biết nói yêu mẹ yêu ba. Mẹ tràn ngập hạnh phúc khi ngắm nhìn con ăn, con ngủ, con chơi. Con chạy nhảy nô đùa tinh nghịch. Đôi lúc con hiếu động tinh nghịch hay nhõng nhẽo theo mẹ làm mẹ cảm thấy mệt . Nhưng con yêu à! Con biết không con là tài sản vô giá nhất của ba mẹ. Ba mẹ rất hạnh phúc khi là người bạn đồng hành cùng con khôn lớn. Nhìn ánh mắt thơ ngây trong trẻo, nụ cười trong veo của con. Những câu hát điệu nhảy dễ thương của con là ba mẹ quên hết mệt mỏi. Bước sang năm mới ba mẹ chúc con trai hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn thông minh ngày càng khỏe mạnh. Cảm ơn con đã đến bên ba mẹ. Ba mẹ yêu con nhất trần đời.

Video nổi bật